Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

Quán cóc Phan Rang

Quán cóc nhỏ bên đường 10 năm trước là chổ mà chúng tôi "ngồi đồng" tán dóc mỗi đêm. Quán lụp xụp vài ba cái ghế nhỏ, ly cà phê kho (loại cafe pha sẵn, hạt bỏ trong bịch vải rồi đun với nước sôi) giá 1 ngàn. Uống nghe cái vị khen khét, thằng nào sang thì chơi thêm 500 đồng sữa đặc để vị ngọt hơn. Kể ra thì thú thật, vừa uống cafe, vừa nhìn ngắm thiên hạ. Thời đó, khi mà cafe sang hay vũ trường chưa xuất hiện, quán cóc này cũng xem như là thú giải trí hạng trung cho những thanh niên mới lớn như chúng tôi.

10 năm trước, lúc mà con đường trước quán đó vẫn còn là quốc lộ 1, vừa uống cafê vừa ngắm xe đò chạy, khói bay mịt mù, có khi lại là bến xe tiễn nhau vào Sài Gòn mà với bọn nhóc như chúng tôi, ai vào Sài Gòn đã là thành đạt lắm rồi.

"Chuyện tình dĩ vãng đã trôi đi vào quên lãng, kỷ niệm cũng chỉ là cơn sóng mơ hồ", đó là cái bài hit năm xưa mà chúng tôi vẫn hay hát. Và nếu ai đã từng lớn lên ở thời điểm đó, đã bắt đầu biết vào quán cafê nghe nhạc thì dòng nhạc Hải...


Link to full article

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Girls Generation - Korean